Đóa sen thép nở trong lòng biển khơi
Giữa biển mênh mông, sóng bạc đầu năm tháng
Bừng lên những đóa sen thép nở sáng ngoài khơi
Không hương sắc như trong lời cổ tích
Mà rực rỡ bằng thép rạng - tim người
Khi đất liền còn say trong giấc ngủ
Họ ra khơi, bám biển, dựng chân trời
Mang giấc mơ tìm lửa dưới lòng biển
Thắp niềm tin, mang ánh sáng cho đời
Ngọn lửa ấy - sinh ra từ lòng đất mẹ
Được đánh thức bởi bàn tay sạm gió sương
Người thợ dầu - canh giữ giấc mơ năng lượng
Thắp lên niềm hy vọng từ đáy biển miên trường
Bao năm tháng, sóng xô và bão nổi
Họ vẫn đi - không ngại gió ngược dòng
Trên từng giếng khoan, gắn hồn thiêng đất nước
Mỗi ánh lửa sáng lên - là nhịp đập của non sông
Những giàn khoan đứng hiên ngang chắn sóng
Như chiến binh trấn giữ dưới tầng sâu
Đâu chỉ thép, mà là linh hồn Tổ quốc
Đã hóa thân thành cột mốc giếng dầu
Trên tầng cao, ánh mắt người canh lửa
Cháy âm thầm như mạch máu ngầm thiêng
Vàng đen quý - ngọn nguồn cho sức sống
Thắp sáng lên khát vọng khắp mọi miền
Năm mươi năm - bền bỉ bên vách sóng
Những giếng dầu - mạch ngầm giữa phong ba
Đóa sen thép nở - tháp hoa năng lượng
Cắm rễ sâu trong huyết mạch ông cha
Petrovietnam - ngọn lửa không bao giờ tắt
Mang trái tim rực cháy suốt chặng đường dài
Cho đất nước - mùa xuân luôn khởi sắc
Từng giọt dầu soi sáng mãi tương lai.
Kính tặng ngành Dầu khí nhân kỷ niệm 50 năm thành lập Petrovietnam
Người đi tìm lửa trong lòng đất mẹ
Giữa mênh mông bao la biển cả
Có ngọn lửa không tắt, bền gan vững chí
Lửa ấy cháy từ trái tim người thợ Dầu khí
Thắp giấc mơ đi tìm ánh sáng trong lòng đất mẹ quê hương
Năm mươi năm - hành trình một chặng đường
Cắm mốc chủ quyền bằng giàn khoan hoa thép
Người thợ Dầu khí - những chiến binh thầm lặng
Gọi mặt trời từ lòng biển thẳm sâu!
Không chỉ khoan dầu - mà khoan cả niềm tin
Không chỉ chắt ra vàng đen - mà đổ mồ hôi, máu đỏ
Giữa gió muối - vẫn ngân vang bản trường ca hoa lửa
Gió bấc gầm gào chẳng dập tắt lửa lòng người
Ngọn lửa ấy - không chỉ của riêng ai
Mà thắp cho lưới điện, cánh đồng, những ánh mắt trẻ thơ miền sỏi đá
Mỗi giếng khoan - là lời thề vang vọng giữa đất, nước và đá
Mỗi giàn khoan - là tượng đài dẫn lối tương lai
Petrovietnam - trái tim năng lượng trên chặng đường dài
Thắp sáng từng mạch sống đất nước đang vươn dậy
Trong từng mạch dầu, có giọng người thì thầm cất tiếng:
“Ta đi tìm lửa - để Tổ quốc ngày mai mãi sáng hơn hôm nay”.
Kỷ niệm 50 năm Petrovietnam - Khí chất người đi tìm lửa
Người đánh thức trái tim từ lòng đất
Anh không viết tên mình bằng giấy trắng, bút mực
Mà khắc tên mình nơi tầng đá trầm tích sâu hun hút
Dưới lòng đất - nơi tĩnh lặng hơn cả giấc mơ
Anh là người đánh thức trái tim của quả địa cầu
Anh không ngồi giữa phố xá lộng lẫy đèn hoa
Mà bước chân in trên boong tàu, gió gào, sóng giật
Lưng áo đẫm mồ hôi mặn chát
Mỗi giọt là hạt năng lượng kết tinh
Gương mặt anh - rám nắng biển khơi
Nhưng bừng sáng ánh lửa - từ lắng sâu trong huyết mạch
Đôi tay anh - không là nghệ sĩ
Nhưng vẽ nên những công trình sừng sững giữa trời cao
Nửa thế kỷ - anh là người giữ lửa cho Tổ quốc
Không cần huy chương - mà thay bằng những vết chai sạm nắng
Không có khán đài - chỉ có giàn khoan, trạm nén, đường ống
Nhưng từng bước anh đi - là mạch máu đất nước chuyển mình
Petrovietnam - ngọn lửa không bao giờ tắt
Là bản anh hùng ca khắc tên bằng lửa đỏ và bàn tay người công nhân Dầu khí
50 năm - anh không xin được nhớ tên
Chỉ xin được làm người đánh thức trái tim từ lòng đất...
Tôn vinh người công nhân Dầu khí - 50 năm Petrovietnam
Trần Văn Thái
Mã tác phẩm: 36-TH-TVT-0001