Những người “đi tìm lửa”
Khơi trong lòng đất sâu thẳm
Những bàn tay rám nắng làm nên kỳ tích âm thầm
Họ đi tìm lửa - giữa bao gian khó, hiểm nguy
Trên giàn khoan gió lộng trùng khơi
Ánh đèn đêm chẳng khác sao trời
Mồ hôi hòa với mặn mòi biển mặn
Một giọt dầu - nghìn ngày đêm vất vả
Dẫu thầm lặng, tim vẫn cháy rực ngọn lời thề
Có ai nghe lòng đất vọng ca
Tiếng máy reo, tiếng tim người gõ nhịp
Từng vỉa đá, từng lớp trầm tích, đều ghi dấu bước chân anh
Lửa không chỉ cháy từ giếng sâu
Mà cháy trong ánh mắt, trong từng câu chuyện kể, cháy cả trong những mùa xa quê lặng lẽ
Một đời người gửi gắm giữa biển khơi
Góp sức nhỏ dựng nên hình hài đất nước
Ngày mai, nếu em có hỏi anh về một giấc mơ
Anh sẽ kể về biển, về lửa và những cánh tay vững chãi
Về ánh sáng trong tim người công nhân thầm lặng
Họ là anh hùng - không vương miện, không tên gọi
Chỉ có lòng son và ngọn lửa cháy không nguôi...
Petrovietnam, khát vọng vươn lên
Giữa sóng gió biển khơi mặn mòi
Người thợ dầu bền gan không ngại
Từ lòng đất sâu hun đúc niềm tin
Từ giàn khoan dựng giữa phong ba
Thắp lên ngọn lửa của ngày mai
Bao thế hệ nối tiếp chân người
Mang theo nhiệt huyết giữa muôn trùng khơi
Giọt mồ hôi rơi thành dòng dầu quý
Xuyên qua đá cứng, xuyên qua thời gian
Dựng nên nền móng một tương lai rạng rỡ
Không chỉ là dầu khí mà còn là trí tuệ và tâm huyết
Petrovietnam - biểu tượng kiêu hãnh
Của một dân tộc đi lên từ đất
Chạm tới ước mơ bằng chính đôi tay
Những công trình vượt trời, vượt biển
Mang hình hài đất nước đi xa
Bản lĩnh vững vàng giữa thế thời biến chuyển
Từng bước chuyển mình trong hội nhập mới
Vững vàng tay lái, vươn tới tương lai
Năm mươi năm Petrovietnam - ánh sáng dẫn đường
Tự hào viết tiếp những trang sử mới
Khát vọng vươn lên không bao giờ tắt
Dù chông gai, dù thử thách ngập tràn
Ngọn lửa trong tim vẫn luôn cháy sáng
Trên những giàn khoan
Trên biển khơi, giàn khoan như thắp lửa
Giữa mênh mông, lấp lánh ánh bình minh
Những con người lặng lẽ giữa hành trình
Dẫn dòng dầu lên từ lòng đất mẹ
Gió vẫn hát, sóng không ngừng kể chuyện
Về tháng ngày áo muối mặn lưng trần
Giữa trùng khơi, họ dựng nên thành quách
Giữ nguồn năng lượng cho cả nước yên bình
Không có cánh chim nào bay mãi một chiều
Họ thay nhau giữ vững từng ca trực
Ngày nối ngày, năm chồng lên tháng
Một đời người gửi lại những chân mây
Họ không viết tên mình lên những bảng vàng
Nhưng dòng dầu chảy là lời tri ân sống
Từ giàn khoan về nhà máy, phố phường
Là máu nóng nuôi Tổ quốc vững bền
Năm mươi năm - một chặng đường lặng lẽ
Góp lửa hồng cho đất nước phồn vinh
Dẫu gió lớn, dẫu bão giông quặn mình
Vẫn kiên cường - những người con dầu khí
Trên giàn khoan, họ ngẩng đầu nhìn biển
Nghe tim mình hòa cùng nhịp non sông
Một Việt Nam đang chuyển mình mạnh mẽ
Từ mũi khoan sâu tới những giấc mơ hồng
Nguyễn Văn Nhật Thành
Mã tác phẩm: 36-TH-NVNT-0001