Mũi khoan quyết đoán
Trên giàn khoan ấy
Chợt nghe tiếng vọng ngoài vùng nước xa
Đưa tay gạt vội giọt mồ hôi chảy tràn
Tôi trân người nhìn vào nơi khởi nguồn của dòng tinh túy
Mũi khoan quyết đoán!
Đằng sau nó là cả một hệ thống đằng sau
Biết bao bàn tay, mồ hôi và nước mắt
Biết bao con người cùng hòa vào niềm vui giản dị
Ngoài kia, biển vẫn mênh mông và vô tận
Khoan được rồi, bâng khuâng nhớ ai kia
Người luôn miệng, hay cười hay nói
Cô ấy hỏi: anh có vất vả không?
Và mái tóc bạc của người mẹ thâm trầm
Mẹ đã từng làm thơ từ khi là cô giáo
Mẹ viết: dưới nước xanh sâu thẳm
Là “vàng đen” làm lợi cho cả quốc gia
Rồi con của mẹ lại từ biệt giống cha
Trở thành người đưa mũi khoan quyết đoán
Đinh Thành Trung
Mã tác phẩm: 36-TH-DTT2-0001